Chuyến xe đưa chúng tôi đến với Lang Thip sẽ xuất phát lúc 4h00 sáng nên ngay từ buổi tối tất cả thành viên tham gia chuyến thiện nguyện đều cùng nhau ngủ lại công ty.
Trong cái rét run người của mùa đông, thật khó để ra khỏi chiếc chăn ấm áp trong căn phòng máy sưởi đang tỏa ra nhiệt độ vô cùng lý tưởng cho một giấc ngủ lười ngày cuối tuần. Gấp rút thu dọn đồ đạc và vận chuyển các thùng đồ lên xe, chúng tôi chính thức xuất phát vào khoảng 4h30 sáng ngày 19/01/2019.
Gần nửa tháng chuẩn bị cho chương trình, đoàn thiện nguyện cũng đã tươm tất mọi thứ và sẵn sàng lên đường. Bầu không khí tĩnh lặng được phá vỡ bởi tiếng xe có sức chứa 30 chỗ đưa chúng tôi chuyển hướng lên con đường cao tốc đi Yên Bái.
Chuyến xe đầy ắp những món quà từ sách vở, quần áo ấm, bánh chưng, mứt tết, giá sách và những dụng cụ cho chương trình Tết cùng 28 thành viên luôn sục sôi tinh thần “sẻ chia” và “mong muốn các em có một không khí tết thật ấm áp”. Chúng tôi – có những người chưa từng gặp nhưng vẫn cùng nhau đến một nơi và có chung một chí hướng, và chúng tôi – có thêm người bạn mới.
Đoạn đường dài hơn 250 km nhưng phải tới 6 tiếng đồng hồ chúng tôi mới chạm chân đến Lang Thíp – Yên Bái. Đường vào đến bản gập ghềnh, nhiều sỏi đá, nhiều đoạn dốc cao, có những đoạn heo hút trong sương mờ, chẳng nhìn thấy gì với tầm ngắm xa khoảng 5km.
Trời mỗi lúc một sáng, bắt đầu thấy vài cây hoa mận nở trắng phủ sương. Một miền đất Tây Bắc lần đầu đặt chân đến, nó không quá xa lạ, cảm giác thật yên bình đến lạ, từ mây trời đến cảnh vật, tĩnh lặng và không chút bụi.
Sau quãng đường gian nan, điểm dừng chân đầu tiên của đoàn MCBooks là điểm trường tiểu học dân tộc nội trú Lang Thíp. Đón chúng tôi là các thầy cô và tiếng cười rộn rã của các em học sinh nơi đây.
Đến trường vào đúng giờ ăn trưa, bữa cơm của đoàn đã được chuẩn bị sẵn với 2 món mặn và một món canh trị giá 8000đ/suất. Tất cả các em cùng anh chị trong đoàn xếp thành 4 hàng dọc lần lượt vào trong nhà ăn. Nhìn những đứa nhỏ thẹn thùng khi thấy người lạ, không dám gắp những miếng thức ăn vào bát, nhìn nhau cười thật hồn nhiên. Chúng tôi – thay nhau lấy cơm, lấy thịt. lấy miếng đậu hơi mặn cho vào bát các em, vừa ăn vừa cười nói và chúng tôi – quen nhau từ đây.
Ngạc nhiên hơn, các em ý thức và tự giác ăn xong mỗi đứa sẽ mang thêm cái đĩa hay cái tô đã hết thức ăn mang đi rửa, rửa thế nào, xếp thế nào cho gọn vào tủ, hẳn là các cô đã săn sóc và dạy các em cẩn thận, tỉ mỉ như thế nào. Thật ngưỡng mộ!
Sau bữa trưa, nhanh nhất có thể, chúng tôi đã chia nhau, đội chia mứt tết, làm bánh chưng, lắp ghép giá sách tại trường THPTNT Lang Thíp, đội trang trí và chuẩn bị cho chương trình “Tết cho em” ở điểm trường bán trú Nghĩa Giang.
Ai ai cũng hừng hực tất bật cho công việc, mọi thứ nhanh nhất có thể. Và ngay sau đó không lâu, giá sách lắp xong, chia mứt tết đã xong. Đoàn bánh chưng tại Lang Thíp và đoàn chuẩn bị cho chương trình ở Nghĩa Giang đã chia làm 2 nhóm để kịp công việc.
Xe theo đoàn lăn bánh đến điểm Nghĩa Giang khoảng 5km, các em học sinh và cả thầy cô ra tận nơi chào đón và đâu đó, chúng tôi nghe thấy không khí tuyệt vời mà các thầy cô đã chuẩn bị còn dang dở cho ngày tết của các em.
Lúc này là hơn 12h30 trưa, mọi người bắt tay vào việc, người làm chong chóng, người làm cổng, người trang trí hoa đào, hoa mai.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong, 14h chiều như lịch trình, chương trình “Ấm áp Tết vùng cao” đã sẵn sàng, chúng tôi thấy niềm vui ở các con, niềm vui trên gương mặt các thầy cô và cả các phụ huynh đã đến chung vui. Chúng tôi thấy các em cười – là thấy hạnh phúc. Có những tiết mục văn nghệ vô cùng sôi động và cả những món quà ấm áp mà các em cầm trên tay.
Vậy là, cái tết đã đến với các em thực sự, chúng tôi cùng nhau ăn bữa cơm sau đó, cùng nhau ăn mứt, cùng nhau ăn bánh chưng và đón chào năm mới sớm.
Một ngày trôi qua ý nghĩa ngoài sức mong đợi, còn chưa kể đến những vũ điệu nhảy múa với nhau bên bếp lửa trại, hát những bài hát quen thuộc và cùng nắm tay nhau. Ở nơi đây, chúng tôi đã hát với nhau bên chiếc đàn ghi -ta như thời sinh viên ấy, thật vui và ý nghĩa.
Kết thúc một ngày, sau giấc ngủ sâu và ấm tại trường, 6h sáng chúng tôi vẫn còn trong chăn thì các em đã cùng nhau tập thể dục ngoài kia.
Một đội được phân công dậy chuẩn bị bữa sáng cùng các cô, những gói mì được pha sẵn, chúng tôi nạp năng lượng và di chuyển đến điểm trường ở Thíp Dạo.
Con đường vào trường cách chỗ chúng tôi ở chỉ khoảng 5km, nhưng đường khó đi vô cùng, thiết nghĩ trời mưa đi xe máy chắc cũng sẽ trượt ngã.
Vì nguy hiểm, nên chúng tôi không ghi lại được nhiều hình ảnh trên đường đi, nhưng chắc chắn một điều, các em ở đây thật mạnh mẽ khi phải đi bộ hàng tiếng đồng hồ để đến trường.
Một điều đặc biệt ở đây, có một người thầy rất rất tâm huyết, rất rất yêu trò và vô cùng yêu nghề,, từ một nơi rất xa, thầy đánh đổi chấp nhận mọi thứ để giúp các em biết con chữ.
Chúng tôi tiếp tục làm giá sách, chơi đùa cùng các em và mở một bữa tiệc nhỏ buffet có bánh chưng và mứt. Hạnh phúc khi các em thấy ngon, thấy lạ với món quà mà chúng tôi mang đến.
Mỗi nơi chúng tôi đi qua là những trải nghiệm tuyệt vời, từ con người đến thiên nhiên trở nên thân quen chỉ sau một lần gặp gỡ.
Có rất nhiều chuyện, có nhiều kỷ niệm từ chuyến đi này, nhưng đó là những gì tôi nhớ nhất sau một ngày trở về với công việc hiện tại.
Vậy đấy mọi người ạ, mỗi một hành trình mang rất nhiều dấu ấn cho chúng tôi, và kể cả những anh chị, những tấm lòng hảo tâm đã đóng góp cho chuyến đi lần này. Một lần nữa, rất biết ơn những tấm lòng vàng đó, chúng ta đã cùng nhau, bên nhau và mang đến không khí Tết – mang đến niềm vui cho các em nhỏ nơi miền núi Tây Bắc.
Hi vọng, các con sẽ có một cái tết thật ấm áp và ngập tràn yêu thương!!!
Related Posts